suu tam` tu` [You must be registered and logged in to see this link.]
Tôi kể chuyện tôi thuở xa xưa
Thời tôi còn trẻ dãi nắng mưa
Đá vàng thử thách người đen nháy
Nghĩ đến xót thân mấy cho vừa
Phần I: Cuộc tình thứ nhất
Chuyện tôi rằng chẳng nói xa gần
Mười bảy đã yêu cũng có lần
Cô em chung lớp chung trường ấy
Má hồng môi đỏ tôi bâng khuâng
Người đâu đẹp cả dáng hình hài
Cả đường học vấn đứng một hai
Hằng ngày lững thững theo sau gót
Đường về chút xíu tôi mong dài
Lối em về qua bãi cỏ hoang
Ngày nào đi học cũng bước sang
Để gọi tên em là cô bé
Một tiếng thế thôi thấy bàng hoàng
Bốn mắt nhìn nhau nỗi cảm thông
Trào dâng dào dạt ở trong lòng
Mỉm cười trao nhau bao niềm nhớ
Len lén mang về những nhớ mong
Ngờ đâu chữ hiếu phải nặng mang
Chiều đông ngày ấy em sang ngang
Mang hết bao khung trời kỷ-niệm.
Theo dấu xe hoa , tim nát tan.
Áo trắng người ơi có biết chăng.
Ngày ấy trời buồn mưa lạnh giăng.
Có người chợt thấy lòng tê-tái.
Khẽ khóc cuộc tình sớm cách-ngăn.
Phần II: Cuộc tình thứ 2.
Buồn ơi người ấy đã sang sông
Trong tôi phiền muộn vẫn in lòng
Sách đèn mài miệt vơi sầu nhớ
Tôi nguyện kiếp này sẽ ở không.
Năm tháng nguôi dần yêu cũng qua
Ngày thi Đại học chẳng còn xa
Gặp em luyện toán xinh như mộng
Tôi thấy lòng tôi nhớ thiết tha
Nhờ em chỉ hộ mấy bài làm
Nhiệt tình em giảng chẳng để tâm
Riêng tôi ruột rối lòng tan nát
Biết đến bao giờ thôi xa xăm
Một hôm tôi đến rủ đi chơi
Cà phê mấy độ nói cho vơi
Em cười duyên dáng trong màu áo
Nói sẽ cùng anh đến mọi nơi
Tình chàng y thiếp đã vào khuôn
Hẹn vào đại học sẽ tới luôn
Hai đứa cầm tay thay lời nói
Ngoài trời rả rích giọt mưa tuôn
Em nói cùng tôi đến bến yêu
Dáng em hôm ấy thật diễm kiều
Tôi ngất ngây lòng in hình bóng
Từ nay tôi đã hết cô liêu
Cứ ngỡ từ nay hết cô liêu
Chẳng ngờ em bổng đi mất tiêu
Dò hỏi bao ngày ngóng tin vắng
Mới hay em đã lấy Việt kiều
Người ấy bây giờ nơi xứ xa
Cũng vui buồn giữa chốn phồn hoa
Hồn tôi tan nát tim rụng vỡ
Tôi để mặc tình yêu trôi qua
Ôm vết thương lòng tôi đi thi
Những bài toán lý ấy là chi
Đại học dang tay ra chào đón
Miệt mài đèn sách chẳng yêu gì
---------------
i love this one ) but u have to read the first 2 poems on the top to be able to understand this one
Một cuối tuần đầy sự ngạc nhiên
Gặp lại em trong cảnh chồng cảnh vơ.
Em lịch sự, "chào ông, ông có khoẻ" ?
Tôi ôn tồn, "thưa bà, cám ơn lời hỏi thăm"
Em nhìn tôi như thể chưa quen
Tôi vui vẻ mời em như một quan khách
"Mua lịch đi bà, giúp Chùa tích phước
Sinh con trai để nối dõi tông đường"
Em gượng cười, "Anh không khác gì xưa"
Vẫn vui vẻ làm những công việc thiện
Khác nhiều lắm, tại em không thấy được
Những ngày buồn, những mất mát đã ra đi
Tôi cố tính lại bài toán nhân chia
Thì ra cũng đã gần mười năm em nhỉ
Gần mười năm tôi ráng quên đi mối tình đã cũ
Dù một đôi lần cũng nuối tiếc chuyện đã qua
Ừ, có lẽ em không sai
Tôi có nhiều cái như xưa không khác
Vẫn con nít, không nghĩ gì cho ngày mai nối tiếp
Vẫn cứ để người vuột khỏi tầm tay
Một cuối tuần thật đầy sự ngạc nhiên
Chiều Chủ Nhật tiếng chuông Chùa đã dứt
Người đã về rồi, tôi ráng kéo lại một giây phút
Một tiếng thở dài, tim một nhịp đã đi sai ...
Tôi kể chuyện tôi thuở xa xưa
Thời tôi còn trẻ dãi nắng mưa
Đá vàng thử thách người đen nháy
Nghĩ đến xót thân mấy cho vừa
Phần I: Cuộc tình thứ nhất
Chuyện tôi rằng chẳng nói xa gần
Mười bảy đã yêu cũng có lần
Cô em chung lớp chung trường ấy
Má hồng môi đỏ tôi bâng khuâng
Người đâu đẹp cả dáng hình hài
Cả đường học vấn đứng một hai
Hằng ngày lững thững theo sau gót
Đường về chút xíu tôi mong dài
Lối em về qua bãi cỏ hoang
Ngày nào đi học cũng bước sang
Để gọi tên em là cô bé
Một tiếng thế thôi thấy bàng hoàng
Bốn mắt nhìn nhau nỗi cảm thông
Trào dâng dào dạt ở trong lòng
Mỉm cười trao nhau bao niềm nhớ
Len lén mang về những nhớ mong
Ngờ đâu chữ hiếu phải nặng mang
Chiều đông ngày ấy em sang ngang
Mang hết bao khung trời kỷ-niệm.
Theo dấu xe hoa , tim nát tan.
Áo trắng người ơi có biết chăng.
Ngày ấy trời buồn mưa lạnh giăng.
Có người chợt thấy lòng tê-tái.
Khẽ khóc cuộc tình sớm cách-ngăn.
Phần II: Cuộc tình thứ 2.
Buồn ơi người ấy đã sang sông
Trong tôi phiền muộn vẫn in lòng
Sách đèn mài miệt vơi sầu nhớ
Tôi nguyện kiếp này sẽ ở không.
Năm tháng nguôi dần yêu cũng qua
Ngày thi Đại học chẳng còn xa
Gặp em luyện toán xinh như mộng
Tôi thấy lòng tôi nhớ thiết tha
Nhờ em chỉ hộ mấy bài làm
Nhiệt tình em giảng chẳng để tâm
Riêng tôi ruột rối lòng tan nát
Biết đến bao giờ thôi xa xăm
Một hôm tôi đến rủ đi chơi
Cà phê mấy độ nói cho vơi
Em cười duyên dáng trong màu áo
Nói sẽ cùng anh đến mọi nơi
Tình chàng y thiếp đã vào khuôn
Hẹn vào đại học sẽ tới luôn
Hai đứa cầm tay thay lời nói
Ngoài trời rả rích giọt mưa tuôn
Em nói cùng tôi đến bến yêu
Dáng em hôm ấy thật diễm kiều
Tôi ngất ngây lòng in hình bóng
Từ nay tôi đã hết cô liêu
Cứ ngỡ từ nay hết cô liêu
Chẳng ngờ em bổng đi mất tiêu
Dò hỏi bao ngày ngóng tin vắng
Mới hay em đã lấy Việt kiều
Người ấy bây giờ nơi xứ xa
Cũng vui buồn giữa chốn phồn hoa
Hồn tôi tan nát tim rụng vỡ
Tôi để mặc tình yêu trôi qua
Ôm vết thương lòng tôi đi thi
Những bài toán lý ấy là chi
Đại học dang tay ra chào đón
Miệt mài đèn sách chẳng yêu gì
---------------
i love this one ) but u have to read the first 2 poems on the top to be able to understand this one
Một cuối tuần đầy sự ngạc nhiên
Gặp lại em trong cảnh chồng cảnh vơ.
Em lịch sự, "chào ông, ông có khoẻ" ?
Tôi ôn tồn, "thưa bà, cám ơn lời hỏi thăm"
Em nhìn tôi như thể chưa quen
Tôi vui vẻ mời em như một quan khách
"Mua lịch đi bà, giúp Chùa tích phước
Sinh con trai để nối dõi tông đường"
Em gượng cười, "Anh không khác gì xưa"
Vẫn vui vẻ làm những công việc thiện
Khác nhiều lắm, tại em không thấy được
Những ngày buồn, những mất mát đã ra đi
Tôi cố tính lại bài toán nhân chia
Thì ra cũng đã gần mười năm em nhỉ
Gần mười năm tôi ráng quên đi mối tình đã cũ
Dù một đôi lần cũng nuối tiếc chuyện đã qua
Ừ, có lẽ em không sai
Tôi có nhiều cái như xưa không khác
Vẫn con nít, không nghĩ gì cho ngày mai nối tiếp
Vẫn cứ để người vuột khỏi tầm tay
Một cuối tuần thật đầy sự ngạc nhiên
Chiều Chủ Nhật tiếng chuông Chùa đã dứt
Người đã về rồi, tôi ráng kéo lại một giây phút
Một tiếng thở dài, tim một nhịp đã đi sai ...